“Lạc không bất nhị” là tinh túy của 8 vạn 4 ngàn pháp, nó có nghĩa rộng và nghĩa hẹp.
Nghĩa rộng: “Lạc” là chỉ từ bi, “không” chỉ trí tuệ. “Lạc không bất nhị” là sự hợp nhất của từ bi và trí tuệ.
Từ góc độ Mật Tông mà nói: “Lạc” là chỉ “đại lạc”, là khi quán tưởng viên mãn, khí được thông đạt đến các mạch, đến chủ thể ý thức của con người. Đó là một cảnh giới khoái lạc, trong cảnh giới này không cảnh, không trí tuệ, đây là “lạc không bất nhị” đặc thù của Vô thượng mật, cũng gọi là Lạc không bất nhị trí tuệ.
“Lạc” cũng chỉ thân thể đại lạc, cũng là thân Phật, bao gồm thân hưởng dụng và hóa thân của Phật. “Không” đại diện cho pháp thân và trí tuệ của Phật. Chủ thể của nhân lạc và cảnh giới trí tuệ không của nó hợp nhất chính là Lạc không bất nhị. Trạng thái của Lạc không bất nhị chính là tâm quang minh.