VÀO THỜI KỲ PHẬT ĐÀ, TẠI SAO MẬT PHÁP KHÔNG ĐƯỢC LƯU TRUYỀN CÔNG KHAI?
Bản thân Mật pháp là mật truyền, mật tu và mật thành tựu, không thích hợp với việc lưu truyền rộng, vì thế, Mật pháp vào thời kỳ Phật Đà không được lưu truyền rộng rãi.
Cổ ngữ nói: “Dương xuân bạch tuyết, hạ lý ba nhân”. Dương xuân bạch tuyết là chỉ sự vật ở tầng cao, không có tính đại chúng, người bình thường khó được chiêm ngưỡng. Ngược lại, Hạ lý ba nhân là đại diện cho những sự vật thông tục dễ hiểu, được phổ biến rộng rãi. Trong thời kỳ Phật Đà, có nhiều đệ tử giảng truyền Tiểu thừa mà đệ tử Đại thừa có căn khí lớn lại rất ít, thậm chí ngay cả giáp pháp của Đại thừa cũng không được phổ cập, chỉ những nhân tài siêu việt mới thể nhận và tu trì được. Còn Mật pháp, là sự phát triển đỉnh cao của Phật Giáo Đại thừa, nghĩa lý của nó rất cao siêu, người thường nghe không những không lĩnh ngộ được mà còn này sinh nhiều tà kiến.